giao dịch không dứt tổng tài đại nhân

Hiệp định Paris 1973. Tên đầy đủ: Hiệp định về chấm dứt chiến tranh, lập lại hòa bình ở Việt Nam. Tiếng Anh: Agreement on Ending the War and Restoring Peace in Viet Nam. Ảnh chụp trang đầu bản sao của "Hiệp định Paris" bằng tiếng Anh; có chữ ký của 20 phi công Mỹ là tù binh Đọc sách truyện Giao Dịch Không Dứt: Tổng Tài Đại Nhân, Đừng Quá Hư Hỏng Full tác giả Đồ Lạp Hồng Đậu - Ngôn tình Trung Quốc, Ngược, Sủng Zô xem đi bạn, nhiều sách hay lắm. 2. Giao dịch dân sự của người mất năng lực hành vi dân sự phải do người đại diện theo pháp luật xác lập, thực hiện." Khái niệm “mất” thông thường được hiểu là đang tồn tại, đang có một hiện tượng, một sự vật nhưng sau đó không còn hiện tượng, sự vật Ngày 17/6/2022, Ủy ban nhân dân tỉnh ban hành Kế hoạch số 119/KH-UBND hỗ trợ, thúc đẩy chuyển đổi số, thanh toán không dùng tiền mặt trong các trường học, cơ sở giáo dục và bệnh viện, cơ sở y tế trên địa bàn tỉnh Hưng Yên, giai đoạn 2022-2025. Theo đó, Kế hoạch nêu rõ mục tiêu tổng quát như sau:- Tạo sự Quy định ngày giao dịch không hưởng quyền có 2 tác dụng lớn: Thứ nhất, Ngày giao dịch không hưởng quyền là “ngày làm việc liền trước” ngày đăng ký cuối cùng. Ở đây tôi nhấn mạnh ngày làm việc vì trong trường hợp bạn không nắm rõ lịch ngày làm việc, lễ tết mimpi melihat pohon berbuah lebat menurut islam. Lương Yên vừa hỏi ra khỏi miệng, hai người đều sửng Yên muốn cắn đứt đầu lưỡi của mình cho như vậy, không phải chứng minh cô rất để ý đến chuyện anh và Niệm Niệm sao?Triển Mộ Nham nhíu mày, nhìn Lương Yên “Cô rất để ý chuyện này?"“Không có." Lương Yên phản bác theo bản năng. Nhưng càng như vậy, càng lộ ra sự chột Yên cúi đầu, vừa dùng bút vạch ra những chỗ số liệu bị sai, vừa nói “Coi như tôi chưa hỏi gì đi, anh không cần trả lời đâu."Triển Mộ Nham gõ vào trên giấy, nhắc nhở “Số liệu này đúng rồi!"So với sự hoảng loạn trong lòng Lương Yên, Triển Mộ Nham lại bình tĩnh đến không thể tưởng tượng nổi. Lương Yên cúi đầu nhìn kĩ, quả nhiên là cô sai, Lương Yên không thể không bội phục ánh mắt sắc bén của Triển Mộ Nham, nhất thời vô cùng xấu thủ thời gian sửa lại, lại nghe Triển Mộ Nham hững hờ nói “Đêm đó, chúng tôi chưa làm gì hết."Tay Lương Yên nhẹ nhàng run lên một cái, nín thở nhưng cũng không ngẩng đầu lên.“Dù cô không xuất hiện, đêm đó tôi cũng sẽ không đụng vào Niệm Niệm." Triển Mộ Nham cố gắng sao cho lời nói không giống như đang giải thích, mà chỉ là bình tĩnh kể lại.“Vì sao?" Lương Yên ngẩng đầu lên hỏi.“Rất đơn giản. Bởi vì cô ấy đã có chồng rồi! Còn tôi thì lại không thích làm người thứ ba." Triển Mộ Nham buông tay, nhìn qua Lương sắc mặt Lương Yên rõ ràng thay đổi, như sáng tỏ. Anh lại kéo kéo môi, lành lạnh bồi thêm một câu “Chả qua, chẳng mấy chốc cũng sẽ ly hôn!"Quả nhiên...Sắc mặt Lương Yên rất nhanh lại suy sụp xuống “Đúng vậy, đến lúc đó tôi nhất định sẽ thay anh trai tôi chúc phúc cho hai người."“Tịch Lương Yên, cô đang ghen sao?" Triển Mộ Nham híp mắt nhìn cô, làm cho Lương Yên miệng đắng lưỡi khô.“Không có!" Lương Yên phản bác Mộ Nham ý vị thâm trường nhìn cô nửa ngày, giống như đang muốn nhìn xem lời nói của cô là thật hay giả, nửa ngày sau, anh mới đổi đề tài “Bây giờ, đến phiên cô trả lời câu hỏi của tôi! Đêm đó, cô với Liên Thiếu..."Triển Mộ Nham không nói hết, mà chờ Lương Yên trả Yên nắm chặt cây bút, đầu ngón tay tái nhợt “Anh không cần biết chuyện gì xảy ra đã cho rằng tôi là người tùy tiện, đời sống cá nhân loạn thất bát tao. Nói khó nghe một chút, thì trong mắt anh, ai tôi cũng có thể xem là chồng. Cho nên, đáp án của câu hỏi này, đối với tổng giám đốc anh mà nói căn bản không có gì quan trọng. Trong lòng anh đã sớm chuẩn bị cho tôi một đáp án rồi!"Trong lời của cô, lộ ra sự oan uổng và lên Mộ Nham hơi run lên, lặp lại “Nói cho tôi biết đáp án. Đêm đó, hai người không ở cùng một chỗ có đúng không?“. Trong tiềm thức, anh đang chờ đợi đáp án gì, anh biết rõ. Thế nhưng là...Lương Yên “Không, đêm đó chúng tôi ở cùng một chỗ."Ánh mắt của Triển Mộ Nham lập tức tối mỏng giật giật, muốn nói cái gì, nhưng cổ họng như bị chặn lại, buồn bực nói không nên Mộ Nham bực bội vứt cây bút trên tay xuống, đứng dậy định bỏ bất ngờ, giọng Lương Yên lại yếu ớt vang lên “Nếu như tôi nói, đêm đó chúng tôi chỉ nói chuyện phiếm với nhau, chứ không hề làm gì hết, thì anh có tin không?" Trước khi rời đi, Lương Yên quay đầu lại rồi mới đột nhiên phát hiện, đây nào phải là căn phòng số 1109? Căn bản là số 1106!—— Vừa mới rồi khi nhân viên phục đi đi ngang qua, nhìn thấy con số bị lỏng, đã kêu người dán lại lần nữa từ ra, quả nhiên là ông trời đã chơi cô một vố Nham bị chuông điện thoại rung ầm ầm đánh thức. Đầu của anh choáng váng, não thì trướng, anh vươn tay đi mò mẫm di động rồi dán ở bên tai, mẹ Triển thúc giục ở bên kia, "A Nham, xảy ra chuyện gì vậy? Thằng lớn cũng phải đi đón dâu, con là phụ rể mà sao còn chưa tới?"Giọng nói mềm mại truyền qua, "Con biết rồi. Mẹ, nghi thức còn chưa bắt đầu phải không? Con lập tức tới ngay.""Ừ, con nhanh một chút."Mẹ Triển cúp điện thoại, Mộ Nham chống thân để ngồi dậy, xoa xoa mái tóc lộn xộn, xốc chăn lên định xuống giường, nhưng giây tiếp theo, cả người anh sửng sốt, nhíu mày anh không nhớ lầm, tối hôm qua...Vết máu đỏ tươi, và dấu vết loang lổ lộn xộn ở một bên, đều đang xác nhận là anh không có nhớ lầm!Đáng chết! Rốt cuộc là cô gái ngu ngốc nào chạy vào trong phòng của anh vào tối hôm qua, rồi bị anh lấy đi lần đầu tiên? Trong ấn tượng của anh, anh luôn coi cô ta thành Chân Niệm Niệm. Nhưng chỉ cần hơi tỉnh táo một chút thì sẽ biết ngay, lúc này Chân Niệm Niệm đã tới nước Mỹ du học từ sớm, sao có thể ngủ với anh?Hơn nữa, hơi thở tươi mát trong tối hôm qua hoàn toàn không giống với Niệm Niệm. Hơn nữa mùi vị đêm qua lại tinh tế, từng đợt từng đợt mùi hương nhè nhẹ tung bay trong không khí, tựa như là bồ công dù anh uống rượu, nhưng vẫn nhớ càng khiến anh ấn tượng sâu sắc chính là thân thể mềm mại của cô gái kia, ướt át và vô cùng chặt,...Anh nhớ rõ, đêm qua chính anh đã không thể dừng lại mà đâm vào trong thân thể đắm say kia một lần rồi lại một lần,...Không thể phủ nhận, khoảnh khắc khi anh chôn vùi trong thân thể cô, vừa thỏa mãn mà lại động lòng!Cũng chính là do phần động lòng kia nên mới khiến anh giống như là bị điên rồi, mặc kệ cô có phải là đúng người hay không nhưng anh vẫn lặp đi lặp lại dằn vặt cô nhiều lần. Mà thậm chí còn chẳng mang bao cao su!Chết tiệt! Mộ Nham buồn bực xuống giường, tầm mắt sâu thẳm nặng nề tìm tòi ở trong phòng một vòng, muốn tìm được chút dấu vết của cô—— anh không biết nếu anh tìm được cô thì có thể làm gì, nhưng trong tiềm thức, rốt cuộc ai là cô gái đã khiến anh động lòng trong khoảnh khắc kia. Nhưng, rốt cuộc cô chẳng để lại cái gì cả, nhưng mà anh lại phát hiện một chiếc bông tai trân châu lấp lánh nằm một góc trên thảm trải sàn. Mộ Nham khom người nhặt lên, cầm chiếc bông tai nhỏ bé kia trên tay rồi ngắm nhìn. Thật lâu sau, anh như có điều suy nghĩ mà nhếch môi, thuận tay cất bông tai vào trong túi dù đã đắp túi chườm nước đá cả một đêm, nhưng những dấu vết trên cổ vẫn trông mà phát hoảng. Lương Yên phiền muộn vì sự kịch liệt của Mộ Nham đêm qua, nhưng khi nhớ tới thì cô vẫn cảm thấy mặt đỏ tai mà áo cưới có cổ cao, khi đổi áo cưới, cô không cho bất cứ ai vào, chỉ một mình cô ngồi ở trước tấm gương cô đập mạnh và loạn nhịp nhìn chính mình đã được trang điểm tốt, trong một cái chớp mắt này, cô không có chút cảm giác vui mừng, trái lại lòng cô tràn đầy sự chua xót. Ngón tay thon dài nhẹ nhàng lướt qua dấu hôn trên cổ, hơi hơi run rẩy. Nếu như hôm nay người cô phải gả cho là Mộ Nham, vậy thì cô chính là cô dâu hạnh phúc nhất...Nếu như Mộ Nham biết người đã triền miên cùng anh tối hôm qua chính là cô, vậy có chút hy vọng bé nhỏ nào để cô khỏi gả cho Triển Mộ Khoa hay không?Chỉ sợ là chính cô đã quá tự mình đa tình Yên mỉm cười tự giễu, thở sâu, quật cường cưỡng ép nước mắt quay trở về viền mắt một lần căn bản không có đường lui trước cuộc hôn lễ này! Triển gia bỏ ra hai triệu để hỗ trợ hang mục mới nhất của Tịch thị, cái giá phải trả của Tịch gia chính là cuộc hôn lễ này... "Bé ngoan một chút nào, đêm nay anh nhất định sẽ không bỏ qua đâu.."Tối hôm cà vạt thắt chặt đôi tay vào đầu giường. Trong mắt anh xem cô là một người phụ nữ khác, xâm chiếm triền miên không đủ thoả khóc của cô nấc anh có biết, người mà anh đang tuỳ ý đùa giỡn dưới thân chính là người sẽ trở thành chị dâu anh vào ngày hôm sau?...Cô thật sự là cô dâu, thật sự là cô dâu của nhà giàu có, mọi người đều không ngừng hâm bên ngoài cả đêm lại bị người khác tính kế, xảy ra quan hệ tình một đêm với em trai của chồng sắp sau, đứng trong giáo đường. Bạn thân lại đột nhiên xông vào trong lễ cưới xé rách áo cưới trên người cô mặt với một vài vết hôn xanh tím trên người "Em trai của chồng sắp cưới" thân là phù rể mang theo vẻ mặt khinh bỉ, chế nhạo cô không biết xấu cười rơi nước mắt. Quay đầu, xoay người rời đi. Nếu anh biết, vết hôn trên người cô đều do một tay anh đã tạo ra, có phải cũng sẽ chửi mình không biết xấu hổ hay không?...Vài năm sau, mang theo đứa con trở lại thành phố này một lần ngờ, danh tiếng Triển gia năm đó lại xuống dốc không phanh. Người đã từng là chú rể đã sớm vắng mặt khỏi đời này, kể cả anh cũng biến mất không thấy không nghĩ tới, người mà cô cho rằng cả đời sẽ không còn gặp lại nữa vẫn sẽ gặp lại....Anh không ngừng làm nhục cô chỉ vì báo thù. Rồi sau đó, bỗng nhiên lại nói là yêu cô, muốn kết hôn với ngu ngốc tin anh, nhưng không nghĩ rằng...Trong ngày hôm ấy tuyên bố tin tức kết hôn, anh lại kéo một cô gái khác xuất hiện. Nhưng, Lương Yên không hỏi gì, mà chỉ kéo cửa đi ra Yên khuất bóng, thì Triển Mộ Nham mới ngẩng đầu lên, nhìn ly sữa bò nóng hổi, ánh mắt có chút rung Yên cũng không lập tức rời đi, chỉ nằm ở trên bàn sửa chữa lại số liệu. Lúc Triển Mộ Nham cầm bản kế hoạch mới đi ra, thấy Lương Yên vẫn còn ngồi ở đèn lờ mờ, chiếu lên người mặt nghiêm túc, ở dưới ánh đèn đẹp đến bất thường. Triển Mộ Nham đứng ở cửa phòng họp, ngây không biết bao lâu. Vốn định đi về, bây giờ lại thay đổi chủ vào trong phòng họp, kéo ghế ngồi xuống đối diện với Yên bị tiếng động làm cho giật mình, giương mắt nhìn anh “Tổng giám đốc có chuyện gì sao?"Đôi mắt Lương Yên trong suốt. Triển Mộ Nham mở bản kế hoạch ra, nhìn đồng hồ treo tường, hỏi “Tại sao cô còn chưa về?"“Còn chút số liệu vẫn chưa xong."Triển Mộ Nham đưa tay lấy số liệu trong tay cô, nhìn thoáng qua. Rồi lại trả trở về, thản nhiên nói “Tiếp tục làm việc đi."Lương Yên cảm thấy Triển Mộ Nham có chút kỳ phòng họp quá yên tĩnh, Lương Yên ngồi ở kia, hô hấp của anh cùng với nhịp tim của cô, cứ đập vào trong người đã từng nói, khi yêu sâu đậm một người, cho dù người đó không làm gì hết, chỉ an tĩnh ngồi ở bên cạnh thôi, cũng đã làm tim người yêu loạn biết, lời nói đó không ngoa một chút cho chỉ là ngồi cùng một không gian, cái gì cũng không làm, cái gì cũng không nói, Lương Yên vẫn cảm thấy không cách nào tập trung tinh thần để làm Yên nhịn không được ngẩng đầu lên nhìn Triển Mộ Nham, Triển Mộ Nham đang hoàn toàn trong trạng thái làm kế hoạch kia, anh hiển nhiên vẫn rất không hài lòng. Nhưng cũng không ác ngôn nữa, chỉ cầm bút lên bắt đầu sửa chữa những chỗ không vừa anh chăm chú, nhìn rất mê là người đàn ông, mà cô đã dùng cả nửa cuộc đời để yêu...Cô hoàn toàn không chắc, nửa đời sau có quên được anh không...“Nhìn cái gì vậy?" Triển Mộ Nham đột nhiên lên tiếng. Giọng Triển Mộ Nham trầm thấp, trong đêm dị thường gợi cảm, làm lòng Lương Yên nhảy lên. Quẫn bách giống như làm chuyện xấu bị bắt quả tang vậy, cô lúng túng nhìn sang hướng khác, sửa sửa tóc mai “Không có gì, không ngờ anh hiểu biết về việc lập bản kế hoạch như vậy."Bởi vì rất khó được nghe cô khích lệ, nên Triển Mộ Nham có chút đắc ý hừ một tiếng. Sau đó mới nói “Cô chắc chắn là cô đang nhìn bản kế hoạch chứ?"Mặt Lương Yên ửng đỏ, không để ý tới Triển Mộ Nham nữa, mà cúi đầu tiếp tục nhìn đống số liệu bộ dáng trốn tránh của Lương Yên, Triển Mộ Nham ngoắc ngoắc môi, nhìn cô một hồi lâu, rồi đột nhiên mở miệng hỏi “Tịch Lương Yên, đêm đó cô với Liên Thiếu đã làm loại chuyện đó chưa?"Lại là vấn đề này!Lương Yên hít một hơi thật sâu, nắm chặt bút trong tay, cũng không ngẩng đầu lên, mà chỉ nói “Tổng giám đốc, đây là chuyện riêng của tôi!"."Tôi hỏi cô, làm hay chưa?" Triển Mộ Nham cố chấp tiếp tục hỏi, tiếng nói trầm thấp, lộ ra sự nguy Yên ngẩng đầu lên, nhìn thấy sắc mặt của anh, thì sửng đầu Lương Yên bỗng dưng nhảy ra một câu hỏi, không chút suy nghĩ, liền thốt ra luôn “Vậy còn anh, đêm đó anh với chị dâu tôi thì sao?" Có những tình yêu thật kỳ lạ, cũng chỉ là cô không hiểu cô đã làm gì sai tại sao anh lại làm như thế với cô? Trước ngày cô trở thành cô dâu của Triển gia, gia tộc giàu có nhất lúc đó thì em trai chú rể cưỡng bức cô. Đặt cô dưới thân mạnh mẽ chiếm hữu trong khi ngày mai cô chính là chị dâu của anh. Và như thế cô vẫn mặt dày vận lên áo cưới, chỉ vì bị người ta tính kế ngay lúc diễn ra đám cưới cô bị chính bạn thân đột nhiên xông lên xé nát áo cưới để lộ nhiều vết xanh tím. Đứng trước mọi người cô nước mắt tuôn trào, người đã cùng cô mây mưa cũng là em chồng sắp cưới cười nhạo hết lời khinh bỉ trước mặt mọi người đúng là loại không biết xấu đau đớn rời khỏi đó biến mất hoàn toàn cho đến vài năm sau trở về cùng một đứa trẻ, hay tin Triển gia năm đó bị hãm hại hạ dốc không phanh người chồng suýt tương lai chẳng may qua đời sớm. Cứ ngỡ cả đời không còn vướng bận người đàn ông tồi tệ đó, nào ngờ một lần nữa họ lại gặp nhau, một ngày anh bảo yêu cô muốn cưới cô, cô gái như cô lại tin những lời đó để rồi cuộc đời cô một lần nữa rơi vào vực thẳm, rơi vào hố sâu của địa ngục không lối thoát.

giao dịch không dứt tổng tài đại nhân